Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

BÀI HỌC ĐẦU TIÊN TRONG CUỘC ĐỜI SINH VIÊN


Là sinh viên năm thứ nhất khoa Anh Đại Học Hà Nội, tôi nung nấu một ý định sẽ cố gắng học tập và kiếm một công việc gì đó để làm. Vì xuất thân từ nông thôn tôi cũng không có điều kiện như các bạn cùng trang lứa. Mỗi lần về nhà xin tiền bố mẹ tôi lại thấy buồn. Chính vì thế tôi đã nghĩ ngay đến việc đi dạy gia sư.
Nó chiếm ít thời gian, và tôi vẫn còn thời gian để học bài. Và tìm hiểu qua những thông tin từ bạn bè, muốn đi dạy thêm thì phải qua trung tâm. Hà Nội có rất nhiều trung tâm, họ dán chằng chịt trên tường ở cổng trường những tờ rơi “gia sư đi dạy ngay”... Rồi tôi chọn được một số điện thoại của một trung tâm gia sư trong số các trung tâm khác.
Bạn bè cũng khuyên rằng, có trung tâm lừa, nếu có lớp thì tôi phải mất nửa tháng lương đầu tiên của mình. Trong lòng cũng lo, nhưng vì lý do kiếm tiền tôi quyết định đi. Mấy hôm đầu tôi chỉ gọi điện xem có trung tâm đó thật không. Khi gọi đầu máy bên kia là một chất giọng rất ngọt ngào, nhẹ nhàng và ân cần: “Em ở đâu, em thích dạy môn gì?”. Tôi hỏi có lớp dạy tiếng Anh tiểu học, hay trung học không chị? Chị đáp có em ạ, tiếng Anh lớp 6, 80 nghìn một buổi dạy trong 2 tiếng, tuần 3 buổi em ạ! Rồi chị chỉ cho tôi địa điểm và cách đi xe buýt. Tắt máy trong lòng tôi cảm thấy sung sướng và reo lên mình sắp kiếm được tiền rồi! Chắt chiu tiền ăn, tôi để dành được mấy trăm nghìn để quyết định đi dạy.
Ngày hôm đó bắt xe buýt 27 tôi dừng lại ở điểm bưu điện Cầu Giấy và cố tìm xem địa điểm đó. Đến nơi tôi thấy nó khác so với trí tưởng tưởng của tôi, đó là một phòng rộng khoảng 10 m vuông. Có một cái bàn làm việc, với người phụ nữ có chất giọng ấm áp qua điện thoại mà tôi từng nghe. Cùng với hai chị nữa, lúc đầu tôi nghĩ đó là cô giáo. Tôi ngồi xuống và được chị đưa cho một quyển sổ chọn lớp, và nói em cứ từ từ chọn đi.
Được mấy phút sau cũng có những bạn như tôi đến xin nhận lớp đi dạy thêm. Tôi tìm được lớp tiếng Anh lớp 6, tuần 3 buổi, mỗi buổi 60 nghìn. Sau đó chị đưa cho tôi một bản hợp đồng đọc và bảo tôi ký vào đó. Như thế tôi đưa cho chị 360 nghìn, một bạn khác, nhận lớp nhưng thiếu tiền, và chị bảo cầm chứng minh thư hoặc bằng lái xe ở đây. Trong lòng thấy lạ định hỏi nhưng một chị giục tôi đi.
Chị chở tôi lòng vòng và bảo khi đến em phải bảo là sinh viên năm thứ tư hay năm cuối nhé. Làm thế cho gia đình họ yên tâm, mà đi dạy em phải mặc áo sơ mi, trông em sẽ già dặn hơn, không gia đình họ nghĩ em trẻ quá họ không nhận đâu. Tôi chỉ biết vâng, nhưng trong lòng tôi hơi lo. Đến nơi thì gia đình đi vắng. Chị ta cầm tờ giấy ghi địa chỉ và gọi điện, rồi bảo tôi họ đi du lịch rồi. Giờ em cứ về đi khi nào gia đình họ về chị gọi.
Bốn ngày sau tôi gọi cho chị, vẫn câu trả lời đó: em đợi thêm mấy hôm nữa. Nghĩ chắc mình không còn hy vọng gì nữa, nhưng tôi vẫn cố đợi. Một tuần sau đó, tôi không gọi mà đến đó. Tức lắm nhưng trong lòng vẫn nhịn để hỏi lại số tiền đã mất. Em đã đợi lâu lắm rồi chị ạ! Chị xem thế nào giúp em với. Chị nói đưa hợp đồng đây chị xem, em chọn lớp khác đi. Có lớp 11 dạy Toán em đi lớp này đi. Tôi đồng ý, và lại chị hôm trước chở tôi đi. Không giống câu chị dặn dò hôm trước, lớp này em phải bảo là tốt nghiệp đại học rồi em nhé! Nếu họ có hỏi đến bằng thì quay lại bảo chị nghe chưa? Tôi chỉ muốn lấy lại số tiền đó nên cố đi theo xem chuyện gì xảy ra. Đến gia đình này thì có nhà nhưng đúng là họ yêu cầu phải có bằng đại học, vì con họ chuẩn bị thi đại học nên cần giáo viên có kinh nghiệm. Còn tôi mới chỉ năm thứ nhất nên vẻ trẻ con còn hiện rõ, nghe lời chị ta tôi quay lại và bảo gia đình yêu cầu bằng đại học.
Chị hẹn tôi chiều mai quay lại lấy bằng, đúng hôm sau tôi quay lại và nhận được một tờ photo giả bằng tốt nghiệp đại học sư phạm khoa Toán mang tên tôi. Chỉ là tờ photo nên đã đánh lừa được gia đình em học sinh đó. Khi đi dạy tôi đã rất áy náy vì sự đồng loã nói dối của mình. Tôi đựơc gia đình em học sinh, và cả chính em ấy quý mến và khen ngợi. Họ không phủ nhận khả năng truyền đạt kiến thức của tôi. Nhưng trong lòng tôi luôn áy náy và dạy được 2 tháng tôi đã xin nghỉ với một lý do cũng là nói dối. Không biết đã có bao nhiêu bạn sinh viên giống như tôi, áy náy với việc mình đã làm tôi quyết định làm một trung tâm gia sư của riêng mình.
Về xóm trọ tôi cùng bàn bạc với cả xóm và lấy tên là GIA SƯ SINH VIÊN, với châm ngôn: nói thật, dạy hết mình. Đã có nhiều gia đình gọi tới chúng tôi, mỗi bạn trong xóm giờ đã có một học sinh cho riêng mình. Nhận được số điện thoại đầu tiên “các cháu là sinh viên hay đi dạy rồi – chúng cháu là sinh viên cô ạ, em nhà mình cần kèm môn gì thưa cô - ừ cô muốn kèm cho cháu môn Toán...". Đó là lớp dạy đầu tiên mà tôi thấy rất vui mừng và hạnh phúc với công sức thực sự mình bỏ ra. Đấy là bài học đắt giá đầu tiên trong cuộc đời sinh viên của tôi đấy. Dù khó khăn, nhưng bạn hãy kiên trì các bạn nhé, may mắn và thành công và hạnh phúc sẽ đến nếu chúng ta cố gắng!
Phùng Thị Minh Hải
Theo vnexpress

Nguồn: 

http://www.xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=162802






Điện thoại: 056.6296.885 hoặc 0989.28.76.75
Địa chỉ: Quy Nhơn – Bình Định

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét